Nén nhang trầm
Thơ: Miên Long
Chim trời nhả hạt ca dao
Đất thiêng trổ nụ xanh màu khói nhang
Thắp lên một cõi linh phần
Nghe bàn tay chạm cung đàn nghìn thu
Vẫn còn đây những lời ru
Vờn bay phảng phất cho dù tháng năm
Tổ Tiên một nén nhang trầm
Nỗi lòng máu đỏ âm thầm thiết tha
Con về sau cuộc đi xa
Vườn xưa nụ mướp bông cà còn trông
Còn nguyên vẹn đó tấm lòng
Cha và mẹ giữa hư không hiện ngời
Ngoài kia hàng giậu ai phơi
Áo trăng còn ướt nụ cười, ô hay!
Trích: Tập san Suối Nguồn số 10
ML.