Chim bay cuối trời
Nhìn trông núi thẳm non xa
Lòng nghe man mác quê nhà biệt khơi
Nhìn trông biển vỗ sóng nhồi
Nỗi niềm cố quận nổi trôi vô bờ
Nhìn trông xác lá tàn khô
Phất phơ gió bụi xác xơ cội cành
Nhìn trông hun hút đầu gành
Bờ lau tơi tả treo nhành tà dương
Nhìn trông cát đá bên đường
Canh thâu xuống lạnh ngấn sương đêm dài
Đường xưa lối cũ cỏ hài
Trăng tàn nguyệt khuyết gởi đài xa xôi
Một mùa thu tím lên ngôi
Bao mùa thu tím da mồi tóc sương
Một mùa đông lạnh thê lương
Bao mùa đông lạnh tư lường hồn ai
Một mùa xuân héo hoa cài
Bao mùa xuân rụng nhạt phai mấy lần
Một mùa hạ trắng điêu tàn
Bao mùa hạ trắng bẽ bàng ve kêu
Bèo trôi bến lở lều bều
Lục bình chìm nổi lêu nghêu giữa dòng
Tình quê lượm nhớ ra đong
Chất vào một đống hành trang xa nhà
Tìm quên gởi chốn phôi pha
Kết thành một khối nào ta với mình
Chim bay vỗ cánh lao linh
Biết đâu tổ ấm nặng tình hỡ chim
Hoàng hôn đổ bóng im lìm
Chim bay mất hút buồn tênh cuối trời.
Tháng 10 – 2008