TVHQ: Xin giới thiệu đến quí đọc giả hai bài thơ về tình yêu quê hương đất nước của nhà thơ Mặc Giang
Yêu Tổ Quốc
Yêu Tổ Quốc, xin khấu đầu Tiên Tổ
Gia hộ cho non nước mãi trường tồn
Việt Nam này toàn vẹn khắp núi sông
Không suy suyễn tơ hào một tấc đất
Yêu Tổ Quốc, nguyện hồn thiêng sông núi
Gia hộ cho Dân tộc mãi trung trinh
Băng phong ba bão táp cỡi Cá Kình
Quét sạch bóng bạo tàn phường xâm thực
Yêu Tổ Quốc, triệu con tim là một
Triệu con người một thể bất phân ly
Triệu bàn tay uy dũng bất tư nghì
Đồng dõng dạc khi sơn hà nguy biến
Yêu Tổ Quốc, rợp cờ bay khói quyện
Khí hùng anh bất khuất tiến lên đường
Sắt son này kiên thệ giữ quê hương
Dù xương máu phơi tràn nơi chiến địa
Ông Cha ta, đã ngàn đời như thế
Anh em ta, tiếp tục phủ dưới cờ
Sử huy hoàng thêm gấm vóc điểm tô
Thân sĩ tử, khí anh hùng bất tử
Đất trời Nam, dân Việt Nam hùng cứ
Giống Lạc Hồng tọa thị đã định ban
Bất cứ ai dở hống hách tham tàn
Quyết quét sạch không tha dù một móng
Dân tộc này đã đúc nung truyền thống
Quốc Tổ Hùng, Dân tộc của hùng anh
Sử Việt Nam mãi mãi là Sử Xanh
Mới kết tinh thành Rồng Tiên tuyệt thế
Yêu Tổ Quốc, trời có sập bất kể
Đất có lay, bất luận, chẳng hao mòn
Một tấc đất cũng là của giang sơn
Quân xâm thực đừng hòng mà cưỡng chiếm
Yêu Tổ Quốc, khi hô vang một tiếng
Trời đất rung, vũ trụ cũng lăn quay
Quân xâm thực, đừng để ta ra tay
Sẽ trối chết không đường nào thoát khỏi
Yêu Tổ Quốc, ngàn xưa cao vời vợi
Đến ngàn sau, tựa ngọc sáng minh châu
Việt Nam ta sừng sững vững con tàu
Giống Lạc Hồng rạng danh soi kim cổ.
Tháng 7 – 2011
TNT Mặc Giang
——–
Tổ Quốc Việt Nam Ta
Tổ Quốc Việt Nam Ta
Vũ trụ càn khôn đã định ban
Giang sơn gấm vóc ở Phương Nam
Muôn đời hiện hữu cùng trời đất
Son sắt tinh hoa kết sử vàng
Hùng Vương mở nước dựng Văn Lang
Văn Hiến ngàn năm son thiếp vàng
Dòng giống Lạc Hồng tô thắm mãi
Năm châu bốn biển lộng huy hoàng
Tổ Quốc Việt Nam Ta
Từ Ải Nam Quan tới Mũi Cà Mau
Từ Trường Sơn ra thấu Biển Đông
Vùng đất, vùng trời
Vùng sâu, vùng xa
Thượng du, Trung du, núi rừng
Cao nguyên, đồng bằng và hải đảo
Rợp bóng hồn thiêng, cờ bay huyền ảo
Dân tộc anh hùng, kết sử đan thanh
Trời còn ê ẩm màu xanh
Đất còn e úng cội cành cỏ cây
Nhìn xem Nam Bắc Đông Tây
Thử ai sánh nước non này hơn không
Thiên hà vũ trụ càn khôn
Việt Nam ta cũng trường tồn vĩnh nhiên
Tổ Quốc Việt Nam Ta
Bắc, giáp Trung Hoa
Tây, giáp Miên – Lào
Nam, giáp Xiêm La
Đông, liền biển cả
Tựa Trường Sơn như vách núi thành đồng
Vượt trùng khơi cho biển nối liền sông
Trường Sa, Hoàng Sa đảo ru gió hát
Phú Quốc, Côn Sơn sóng reo dào dạt
Sầm Sơn, Đồ Sơn trỗi nhịp hoan ca
Dung Quất, Hạ Long hòa vọng thiết tha
Ôi đất nước Rồng Tiên, giang sơn cẩm tú
Tổ Quốc Việt Nam Ta
Năm ngàn năm lịch sử đã qua
Năm ngàn năm lịch sử đang tới
Của Lạc Hồng thì Rồng Tiên mở hội
Của Vua Hùng thì tế thế hùng anh
Trên dưới một lòng, bảo vệ non sông
Thù trong, giặc ngoài, bá chủ, ngoại xâm
Từng quét sạch chứ chưa hề khiếp phục
Nào có nghĩa một ngàn năm giặc Tàu
Nào có nghĩa một trăm năm giặc Tây
Hay mấy mươi năm ý thức hệ đu dây
Vẫn kiên trinh quật khởi quật cường bất khuất
Tổ Quốc Việt Nam Ta
Bắc Nam Trung một nhà
Khắp quê hương một cội
Em góc biển, mom sông, cắm sào đứng đợi
Anh rừng sâu, đỉnh núi, cùng gọi nhau về
Kinh qua tao loạn nhiêu khê
Trải bao biến động cũng kề có nhau
Ân tình thắm đượm nhớ câu
“Một con ngựa ốm cả tàu không ăn”
Huống chi ức hiếp xâm lăng
Máu đào trũng đất, xương quằng lên non
Giống dòng Hồng Lạc keo sơn
Rồng Tiên tuyệt diệu sắt son muôn đời
Anh đi biên ải mù khơi
Em chờ đồng nội lên đồi vọng phu
Anh đi chiến địa mịt mù
Em chờ phố thị lá thu mấy mùa
Đếm trong vụn vỡ được thua
Bài ca chiến thắng gió lùa đêm đông
Nhìn trông vận nước long đong
Nối dòng lệ sử hình cong cơ đồ
Lượm từ từng mảnh xương khô
Thân trai nợ nước đắp bờ núi sông
Lượm từ tiết đọng ra hong
Hồn thiêng sông núi trỗ bông tôn thờ
Tổ Quốc Việt Nam Ta
Ngàn năm xinh đẹp như mơ
Muôn năm tô thắm rợp cờ hùng ca
Tuyên xưng Quốc Quốc Gia Gia
Non Non Nước Nước của nhà Việt Nam.
Tháng 7 – 2011
TNT Mặc Giang