Vợ chồng quê
Tháng 07-2005
“Trên đồng cạn, dưới đồng sâu
Chồng cày, vợ cấy, con trâu đi bừa”
Vợ làm lao khổ vừa vừa
Để chồng gồng gánh sức thừa nam nhi
Vợ còn nhà cửa nữa chi
Còn cơm còn nước mấy khi an nhàn
Còn bao thứ nữa gian nan
Hai quê một cảnh còn mang vác nhiều
Cho nên sức lực tiêu điều
Chứ đâu gót ngọc đem thêu cành vàng
Chưa chồng một nửa lầm than
Có chồng hai nửa lại càng đắng cay
Chồng nên cơ cảm nỗi này
Dù mòn sức lực dù dày trần lao
Dù cho khổ ải chẳng sao
Dù cho cực nhọc, nệ nào phải không
Lại mang cái tiếng đàn ông
Phải là trụ cột, phải công chống chèo
Vì nhà vì cửa, phải trèo
Vì con vì vợ, phải đèo gian truân
Công lao gian khó đèo bồng
Chia cay xẻ đắng chung lưng hiệp đầu
“Trên đồng cạn, dưới đồng sâu
Chồng cày, vợ cấy, con trâu đi bừa”
Của chồng, công vợ, cũng vừa
Chồng gồng vợ gánh, chớ chừa cho ai
Một mai, mai một, một mai
Đắng cay, cay đắng, miệt mài, ấm no.