Thơ cóc, thơ gặm !
Hỏi rằng tôi viết làm chi
Chữ nghĩa bỏ phế làm gì tính sao
Hỏi rằng tôi viết chi nào
Viết rồi mới biết, hỏi sao trả lời
Chữ nghĩa tôi viết tôi chơi
Tôi đâu đá động cuộc đời của ai
Cho nên thỉnh thoảng lai rai
Viết lui viết tới dài dài thế thôi
Lỡ ai có đọc đôi lời
Thậm chí trách móc, chịu đời, biết sao
Đánh giá, bình phẩm thấp cao
Khen chê, bàn bạc, thế nào, biết đâu
Hỏi trời sao đổ mưa ngâu
Tang thương biến hải bể dâu làm gì
Hỏi đất lồi lõm mà chi
Chông gai hầm hố, phẳng lỳ là sao
Người hay thi bá thi hào
Thơ thần, thơ thánh, dâng cao chiếu ngồi
Còn tôi, thi trụt, thi trồi
Thơ cóc, thơ gặm, tôi ngồi chiếu manh
Dù cho đói rách tơ mành
Tôi phơi màn gió, treo cành tàn khô
Dù cho cố đọc không vô
Tôi đem thảy xuống sông hồ biển khơi
Trôi theo bèo bọt sóng mòi
Tấp vào bến cát, tôi lôi lên bờ
Đem hơ lửa sấy cho khô
Chứ không đốt cháy bụi tro tan tành
Đem ra giữa chốn trời xanh
Để nhờ gió thổi loanh quanh trên ngàn
Nương mây chìm nổi lang thang
Gặp mưa đổ xuống, tôi mang về nhà
Bởi vì, nó chính của ta
Tôi đâu dám để vào nhà ai đâu
Xin người chớ trách đâu mâu
Tôi không cố ý, nói rồi đó nghe !
Tháng 10 – 2008