Nguyệt Nguyễn
Pomaia May 05th 2009
Người là Bầu Trời trong xanh,
Người là Mặt Trời chiếu sáng,
Tỏa rọi tình thương nhân sinh.
Người là Đại Bàng tung bay,
Giang rộng dài đôi cánh lớn,
Thể hiện nét tự do.
Người là Bông Hoa xinh tươi
Reo rắc nét đẹp tươi xinh,
Đến mọi loài chúng sinh.
Và Người là Địa Tạng Trân Châu,
Nhận lãnh tất cả nơi thiên nhiên
Lấy đi niềm thương đau.
Người Là Diệu Âm Vương
Hát cho vũ trụ nhân thiên
Đem đến bao niềm tươi vui,
Hạnh phúc cùng vui sướng.
Này anh em thân thương,
Này chị em thân thương,
Chúng ta hãy cùng hát,
Thật vui tươi!
Xin Kính Dâng lên Tam Bảo nhân mùa Phật Đản
(Bài thơ/bài nhạc này được viết phỏng tác theo điệu nhạc của một bài hát không rõ tên)