Gìa nua tóc bạc điểm sương
Cha tôi nhân hậu tình thương tràn đầy
Công Cha nâng chín tầng mây
Chất cao nghìn núi đong đầy trăm sông.
Con chưa một lần đặt bút viết về Cha
Giờ mới thấy con vô tình đến vậy
Nhìn vết xe đời con chợt thấy
Những vết nhăn của ngày tháng bôn ba
Chưa một lần con viết tặng Cha
Những dòng chữ cứ nhạt nhòa trước mắt
Giọt nước mắt hay mồ hôi Cha mặn
Giỏ xuống đời rồi vội thấm về đâu
Thấm về đâu giữa cuộc sống bao la
Cha ngẩn đầu với muôn vàng khó nhọc
Thương Cha nhiều nhưng con không thể khóc
Khóc rồi là yếu đuối phải không Cha
Không biết bao lần con bứơc đi xa
Một lần đi là biết bao nổi nhớ
Một lần đi là biết bao trăn chở
Con vẩn không quên lời dạy của Cha
Hảy ngẩn đầu rồi con sẽ vượt qua
Vì hạnh phúc không dể dàng mà có.
Khi rời khỏi gia đình, xa rời vòng tay âu yêm của Mẹ , những bài học làm người của Cha , con mới hiểu cần đi những bước đi vững chắc trong cuộc đời.
(sưu tầm)