(kính tặng chị Hoàng Cúc)
Về chơi Thôn Vĩ
Mai mốt em về chơi thôn Vĩ
Đễ lòng tưởng nhớ chị ngày xưa
Áo trắng tinh lay hồn giản dị
Bên vườn cau nhẹ gió đong đưa
Một đời sương khói lay hồn mộng
Nghiệp dĩ vô thường gội tóc mây
Trót xuống thuyền chơi sông trăng đó
Phải chở cho thơ bóng nguyệt đầy
Thắm mãi trong màu khói áo lam
Trinh nguyên cho gót nở hoa Đàm
Tàn thu người hởi tàn thu thật
Ơi hỡi dòng Hương độ ghé thuyền
Vĩ Dạ đâu còn một nếp duyên
Rưng rưng mắt lệ nhòa hư ảnh
Thôi thì nắm lại chút hương thiêng
Nghiêng mãi cho thơ ngập cõi hồn
Em về hát chị giữa cô thôn
Niềm non nổi nước tình Hương- ngự
Vĩ Dạ nghìn thu một nét son
Trích: Tập san Suối Nguồn số 5
Nhất Thanh