Tóc dài em để ngang vai
Chiều qua ra phố gió bay rối nhòa
Em về chải mượt cài hoa
Chiều nay ra phố rối mà lòng ai.
Em về soi lại hình hài
Tấm thân ngũ uẩn nghiệp dày quý chi
Tóc xanh mày liễu nhu mì
Ngày sau bạc trắng, sần sì má hoa
Rối người mà cũng bận ta
Khổ đau, nghiệp chướng lệ sa Ta bà
Em về khoác áo cà sa
Tóc bay theo gió, Phật Đà yêu thương.
Em cười soi bóng trong gương
Ngày xưa mượt, rối, hoa, hương đâu rồi?
Không còn tóc để rối
Chỉ còn tóc ni bay
Viên Lộc
Côn Minh-Vân Nam-Trung Quốc